Ấm lòng ngày mưa 

Từ sáng sớm mây đen đã ùn ùn kéo tới, mưa như trút nước. Mưa ào ào tuôn chảy sau những ngày oi bức nắng nóng kéo dài. Có chút se lạnh trong ngày mưa đầu tuần.

Mùi thức uống, cà phê, trà từ những quán xá ở phía sau Bệnh viện lan tỏa trong không gian hương thơm dịu nhẹ. Giá như có bình trà hay ly cà phê nóng uống trong ngày mưa như này thì ấm biết bao. Không được, ngày mưa vẫn có việc của ngày mưa, nhân viên Công tác xã hội vẫn phải ra hiện trường là sân viện nhộn nhịp bất kể mưa hay nắng, với những xe cộ, người và người.

Vấn đề của lịch sử để lại, diện tích hạn hẹp, Bệnh viện không thể có hệ thống đường dẫn liên thông có che chắn để bệnh nhân không bị mưa tới mặt - nắng tới đầu. Thôi đành nhờ ô lớn vốn chỉ có vài chiếc hay ô bé do các anh em bảo vệ - vệ sĩ hay các nhân viên Công tác xã hội chạy đôn chạy đáo che chắn, đón rước bệnh nhân.

Ngày khô ráo hay nắng to thì không có vấn đề gì lớn nhưng những ngày mưa thì thực sự là vấn đề. Chậm là tắc, không nhanh là ướt, không thể bắt bệnh nhân cao lão hay mắt kém nhanh nhẹn nên nhân viên ta thường chịu ướt để che chắn cho người bệnh. Mưa có vẻ không muốn dừng lại, hàng tuần hay có lẽ hết tháng. Giờ đây trời vẫn mưa nhưng tại Bệnh viện Mắt Trung ương, hình ảnh chuyên nghiệp của nhân viên Công tác xã hội, Tổ bảo vệ hay nhân viên y tế khi tiếp đón người bệnh trong những ngày mưa không còn xa lạ nữa. Với chiếc ô trên tay, những bước chân thoăn thoắt, lời nói nhẹ nhàng cùng với trái tim đồng cảm, họ đã che mưa cho người bệnh đến khám chữa tại Bệnh viện mỗi khi băng qua sân, lên xuống xe, hỗ trợ người bệnh di chuyển trong mưa... Dõi theo bước chân họ trong những chiếc áo mưa, cùng chiếc ô trên tay đi lại dưới trời mưa mà vẫn nở nụ cười rất tươi khi đón tiếp người bệnh, nhẹ nhàng nhắc nhở người bệnh đeo khẩu trang, ân cần, chu đáo khi hướng dẫn, trợ giúp người bệnh…. Thực sự cảm phục và vô cùng ấm lòng.

Có những người bệnh sau khi trải nghiệm dịch vụ khám chữa bệnh của Bệnh viện ra về đã chia sẻ: “Tôi thực sự ngỡ ngàng và cảm thấy ấm lòng” “…chắc chắn tôi sẽ kể cho con cháu mình về điều này, ở đây tôi cảm nhận được sự đồng cảm”, “…tôi đã nhận được sự quan tâm của Bệnh viện từ những việc nhỏ nhất”, “…không còn thấy sự ban ơn ở nơi đây”…. Nhiều và rất nhiều nữa những lời chia sẻ yêu thương như vậy. Những lời chia sẻ đó của người bệnh đã động viên chúng tôi hàng ngày, giúp cho chúng tôi sự say mê làm việc, có động lực để cống hiến…Bên cạnh đó, còn có sự động viên, khích lệ của Lãnh đạo Bệnh viện, sự phối hợp của các khoa, phòng và đặc biệt là sự tin yêu của người bệnh đã cho chúng tôi sự tự tin, thấy việc làm của mình có ý nghĩa và không cảm thấy lạc lõng, buồn tẻ khi thực hiện công việc này. Những hình ảnh đó đã góp phần xây dựng nên phong cách, thái độ phục vụ văn minh, thân thiện của nhân viên Công tác xã hội, nhân viên bảo vệ hay người cán bộ y tế nơi đây.

Đôi lúc mưa gợi cho ta nhớ về những điều đã qua hay những điều chưa tới. Cũng có khi thâm tâm len lỏi một nỗi buồn vô cớ nào đó. Mưa cũng không thể xóa đi tất cả mà vẫn lưu lại những ảnh đẹp, ấm tình người về những ngày mưa tại Bệnh viện Mắt Trung ương./.

Ths. Phạm Thị Kim Đức - Phòng Công tác xã hội

4813 Go top